Đừng để 4 năm học đại học là sự tiếc nuối (bài hay SV nhất định nên đọc)

Đừng để 4 năm học đại học là sự tiếc nuối 

Làm gì trong 4 năm học ĐH:

Chào cả nhà, anh Dương K47 ra trường rất lâu rồi. Hôm nay có thời gian anh viết một chút chia sẻ với các em, đặc biệt là khi khóa K60 mới vào trường. Anh hy vọng là có thể giúp được nhiều người

1. Nên "Peer Pressure" đúng cách

Để anh kể cho bọn em nghe câu chuyện khác về thỏ và rùa :
Con thỏ sau khi thua rùa vì chạy đua do nó chủ quan. Nó bực tức và nghĩ là rõ ràng mình chạy nhanh hơn mà lại thua. Nên nó quyết định đến thách đấu con rùa một lần nữa, và còn rùa đồng ý. Buổi chạy ngày hôm đó con thỏ rút kinh nghiệm triệt để, nó không chủ quan nữa mà chạy một mạch về đích, và tất nhiên là nó dành chiến thắng. Con Rùa lần này thua nó rất buồn, nó về nhà nỗ lực tập chạy, nhưng càng tập nó càng phát hiện ra là NÓ CÓ TẬP CHẠY CẢ ĐỜI CŨNG KHÔNG THỂ NÀO NHANH BẰNG CON THỎ ĐƯỢC
=> vậy nên trong cuộc sống cũng thế. Ông trời cho mỗi người một khả năng. Khi vào học FTU em sẽ gặp rất nhiều bạn bè, anh chị rất giỏi. Có người mới sinh viên mà kiếm mấy ngàn đô, họ khoe khiến em thấy áp lực. Có người lại học quá giỏi, điểm gì mà toàn A với A+ toàn 3.9 với 4.0
Bọn em có hâm mộ họ không? - Có. NHƯNG bọn em có ghen tỵ không? - Chắc chắn cũng có. Nhưng có ghen tỵ kiểu gì đi nữa, đôi khi trong thâm tâm bọn em, nhiều người cũng đều hiểu là MÌNH CÓ CỐ GẮNG THẾ NÀO ĐI NỮA CŨNG KHÔNG THỂ NÀO GIỎI BẰNG HỌ ĐƯỢC? Mình không thể nào học giỏi đến như thế, cũng như không thể nào kiếm được bằng đấy tiền?????? -ĐIỀU ĐÓ LÀM CÁC EM CÀNG THẤY BUỒN CHÁN HƠN, THẤT VỌNG VỀ BẢN THÂN MÌNH, CẢM THẤY MÌNH NHỎ BÉ.
Nhưng, giờ hãy quay lại với câu chuyện thỏ và rùa. Con Rùa đã suy nghĩ rất lâu, nó hiểu là nó chẳng thể nào thắng con Thỏ theo cách thông thường được. Nhưng rồi nó nghĩ ra một cách. Nó lại đến thách đấu con Thỏ nhưng với điều kiện là "đường chạy lần này phải do con Rùa chọn". Con Thỏ đồng ý, vì đơn giản nó nghĩ nó chạy nhanh hơn mà tội đếch gì phải sợ..... Nhưng rồi bất ngờ đã đến, ngày hôm sau khi chạy thi thì đường đua mà con Rùa chọn lại là con đường có rất nhiều Sông vắt ngang qua. Và con Thỏ có chạy nhanh đến đâu thì chạy nhưng nó đành bó tay, vì thỏ đâu biết bơi. NHƯNG con rùa bơi rất tốt.
Vậy theo bọn em, Thỏ và Rùa ai hơn ạ ?
Nên anh muốn nói với các em là: Hâm mộ người xuất sắc và học hỏi họ là cái rất tốt, nhưng các em không cần áp lực quá. Vì sao ?
- Vì sở trường mỗi người khác nhau là khác nhau. Các em không cần so sánh, cũng không cần cố xuất sắc như họ để làm gì, cái các em cần đó là TÌM ĐƯỢC RA CON ĐƯỜNG ĐI CỦA RIÊNG MÌNH.
- Đôi khi các em nhìn thấy ai đó rất thành công, không hẳn là họ quá xuất sắc mà đơn giản là họ đã ĐI ĐÚNG HƯỚNG. Nên đừng để thành công của ai đó khiến em có suy nghĩ mình là kẻ thua cuộc. Em không thua, mà đơn giản là con đường của em nó khác họ.
Anh từng biết cực kỳ nhiều bạn ngày xưa học Đh chả có gì nổi bật luôn. Nhưng ra trường vài năm đột nhiên họ phất lên một cách rất "kỳ diệu". Và điều đó xảy ra đơn giản là bởi vì họ tìm/ khám phá ra lĩnh vực mình muốn theo đuổi, phát hiện ra thế mạnh của mình là gì và tận dụng nó.
Vậy nên cũng không cần phải áp lực khi thấy ai đó khoe kiếm mấy ngàn đô / tháng hay giải thưởng này nọ làm gì, hãy cố gắng tập trung phát triển và tìm hiểu chính bản thân để thành công theo CON ĐƯỜNG CỦA MÌNH.

2. Thanh xuân đi qua rồi không lấy lại được đâu.

Thời sinh viên khoe học giỏi, khoe kiếm tiền giỏi, rồi sao nữa ? Về ý kiến cá nhân anh, một người đi qua hết rồi thì anh thấy là Tiền bọn em kiếm sau cũng được. Còn học có thể sau này đi làm vẫn có thể bổ túc thêm kiến thức. NHƯNG có những việc mãi mãi không bao giờ bọn em có lại nữa:
Hồi xưa đi học anh cũng có nhiều nhóm bạn, nhiều lúc chúng nó rủ đi chơi, nhóm rủ đi chơi game, nhóm rủ đi phượt.....Anh từ chối rất nhiều vì đa số là anh bận học. Sau này ra trường thì cũng ít có cơ hội gặp nhau lắm =>NẾU HỒI ĐÓ ANH BIẾT LÀ SAU NÀY ANH KHÔNG CÒN CƠ HỘI CHƠI BỜI VỚI BẠN BÈ NHIỀU NHƯ THẾ, CÓ LẼ ANH SẼ DÀNH NHIỀU THỜI GIAN HƠN CHO CHÚNG NÓ. Có nhiều người thật sự nếu anh biết là anh sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại họ một lần nữa thì có lẽ anh sẽ cố gắng để có thêm những kỷ niệm đẹp.
Ngoài bạn bè thì anh cũng từ chối nhiều trải nghiệm khác như có đứa bạn từng rủ đi tình nguyện đạp xe đạp từ HN vào HCM, hay táo bạo hơn có nhóm rủ anh đi Phượt từ VN sang Lào, Campuchia..... nhưng anh đều từ chối ( lý do thì có rất nhiều). Sau này khi anh có điều kiện hơn rồi, nhưng mà nếu anh muốn đi những chuyến đi như vậy thì là điều không thể được và rất khó..... Giờ vướng bận công việc với bao cái phải lo nghĩ nữa không thể nào sắp xếp được.
Ngày xưa hồi đi học có đứa bạn anh từng thích 1 bạn từ hồi năm 1, nhưng mãi không bao giờ có cơ hội mở lời vì nó "không dám". À tất nhiên nói ra chắc gì họ đã đồng ý. Cơ mà dù sao nếu nói ra được thì cũng sẽ nhẹ nhàng hơn...... Không hẳn là nó không có cơ hội, nhưng đều "không dám". Nhưng hết rồi, mọi thứ kết thúc rồi, cơ hội qua đi cũng không còn...... Tất cả chỉ là tiếc nuối.
Vậy nên anh muốn nói là, hy vọng các em có 4 năm sinh viên thật ý nghĩa. Tiền bạc, danh vọng, giải thưởng là cái mà phấn đấu cho cả đời. Tuy nhiên có những thứ mà những năm 20 này nếu bọn em không làm thì sau này khi 30 hay 40 có giàu có hơn rất nhiều thì em cũng mãi mãi không bao giờ có cơ hội đó nữa.....

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ebook (Free) : Bước từ trường học ra trường đời (UPDATE TẬP 3) -Cực kỳ hữu ích với Sinh viên kinh tế tìm hiểu kiến thức xã hội để bước vào đời & người mới đi làm cần tìm định hướng

Gửi những bạn mới ra trường - Phần 1 ( năm 2021)

NÊN CHỌN NGHỀ GÌ ĐỂ SAU CÓ TƯƠNG LAI...