KỂ VỀ GIAI ĐOẠN TUYỆT VỌNG ĐI XIN VIỆC

 Sắp đến tết rồi các bạn nhỉ. Tết thì ai cũng vui, ai cũng háo hức, nhưng cũng có rất nhiều người buồn và chỉ mong sao nó qua thật nhanh, hoặc cũng có nhiều người đón tết với tâm trạng hoang mang



Kể lại cho mọi người một cái tết buồn nhất tôi từng trải qua. Năm đó tôi ra trường start up thất bại và quay lại xin việc. Lúc đó thời gian càng lúc càng trôi về cuối năm, mong muốn nhỏ nhoi lúc này của tôi chỉ là tìm được một CV nào đó để nuôi sống bản thân và dần trả nợ, nhưng quan trọng hơn là để đỡ phần nào áp lực khi tết sắp đến

TẾT CÓ RẤT NHIỀU NGƯỜI VUI - NHƯNG CŨNG CÓ RẤT NHIỀU NGƯỜI BUỒN

- Có hôm ngồi xem tin tuyển dụng, có đứa bạn nhắn là Ngân hàng X chi nhánh.... tuyển, cơ mà họ chỉ nhận hồ sơ bản cứng. Nếu nhận đủ số hồ sơ rồi thì ko nhận nữa. Mai là bắt đầu ngày nhận đầu tiên. Tôi mới thằng bạn hí hửng mai phải 8h sáng có mặt ngay lập tức. Sáng hôm sau 8h sáng bọn mình đến cơ mà đông VL, một đống đứa đã đứng đó từ lúc nào rồi.... Và cuối cùng có chị NV ra bảo "Đã lấy đủ hồ sơ rồi, không nhận nữa nhé". Nghĩ mà chán, nhưng rút kinh nghiệm lần sau đi nộp hồ sơ khéo phải đến từ 6h ....

- Ngoài ngân hàng ra, Tôi cố gắng thử tìm một số ngành nghề khác như XNK, purchasing xem, vì ít nhất hồi SV Tôi từng có kinh nghiệm làm thêm mấy cái đó. Tìm tạm công việc nào làm vậy.... Cơ mà CUỐI NĂM RẤT ÍT NƠI NGƯỜI TA TUYỂN. Người ta tuyển mới đa phần là có NV nào đó nghỉ nên họ mới cần người mới làm thay CV đó, nhưng cuối năm có mấy ai nghỉ :( Lục tung mấy trang tìm việc lên mà thấy số CV mình có thể apply được thì quá ít....

- Và rồi có nơi gọi Tôi đi thi rồi đi PV. Đi thi làm bài tốt vì Tôi cũng có kinh nghiệm và tìm hiểu trc rồi, hôm PV đấy người ta rất vui vẻ, hai bên trao đổi gần 1 tiếng đồng hồ và có vẻ họ cũng quý Tôi . Lúc này hy vọng lại trào dâng lên. Nghĩ là ngon rồi, chắc mình đc nhận rồi. Nhưng ai ngờ 1 ngày, 2 ngày, rồi hơn 1 tuần không thấy họ gọi lại :( Tôi thất vọng đến mức gọi điện cho cty đó hỏi là có kết quả ứng tuyển vị trí này chưa..... ( vì trong đầu mình cứ nghĩ mình sẽ đc nhận) nhưng nhận đc câu trả lời phũ phàng là "VỊ TRÍ NÀY TẠM DỪNG TUYỂN, CÓ GÌ SẼ LIÊN HỆ SAU". Buồn vô cùng...

- Tôi đánh liều cố apply vào một số vị trí đòi hỏi kinh nghiệm cao hơn, vì thật sự không còn nơi nào để mà apply nữa các bạn ạ. Lúc đó gần tết rồi, Tôi thực sự mong ước tìm được một công việc nào đó, chứ về tết biết ăn nói thế nào với gia đình đây.... chưa kể Tôi cần tiền trả nợ nữa..... Và rồi có 1 cty gọi Tôi đi PV. Về cơ bản hôm đó mình chuẩn bị rất kỹ, nhưng họ nói là còn non kinh nghiệm quá. Họ bảo cho Tôi thêm 1 cơ hội nữa là về tìm hiểu vấn đề.... Rồi hẹn Tôi tuần sau đến trao đổi lại. Hy vọng lại trào dâng lên, Tôi lại về nhà cặm cụi tìm hiểu để hy vọng tuần sau... Nhưng ai ngờ tuần sau mình gọi mãi cho chị Giám Đốc mà PV Tôi không nhấc máy, nhắn tin sms cũng không thấy trả lời, Tôi biết là mình bị từ chối khéo.....

- Tôi tiếp tục đánh liều apply cả mấy cty ở xa như Hưng yên, hay mấy nơi gần chút như Gia Lâm, HN. Và rồi cũng có nơi gọi Tôi đi PV. Hôm đó Cty đó ở Tận Hưng Yên, Tôi đi xe bus lên đó. Sau đó lúc về chiều tối muộn rồi, tìm tạm chỗ ăn uống rồi bắt xe về. Nhưng về đến HN lúc đó muộn quá rồi.  Tôi mệt thật sự nên lúc về đã nằm gục ở bến xe một lúc. Thật sự chưa bao giờ Tôi phải trả qua giai đoạn tồi tệ như thế này trong cuộc đời

- Tôi buộc phải đi làm tạm tại một cửa hàng, là nhân viên bán hàng y như kiểu mấy đội SV làm part time. Tôi làm tạm thế để kiếm ít tiền. Cơ mà đáng nói là hôm đó có 1 cô giáo FTU vào mua đồ. Cô ấy ngày xưa từng dạy Tôi , mà chắc chắn cô sẽ nhớ mặt Tôi vì Tôi đi học hay làm lớp trưởng. Nghĩ ngại quá, cứ đeo cái khẩu trang, đội cái mũ cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng mặt lên nhìn .....

Thời gian tiếp tục trôi đi, ngày tết đang càng ngày càng đến gần. Đi đường thấy ai cũng vui vẻ đi sắm tết, phố phường nhộn nhịp mà mình thì....

- Buổi tối mẹ tôi gọi điện, tôi bấm tắt chuông không muốn nghe. Vì tôi biết là mẹ tôi lại hỏi mấy câu như "Xin được việc chưa con?" hay "trả nợ thế nào rồi?"..... Tôi không dám nghe nữa. Nhưng rồi một cuộc, hai cuộc, ba cuộc tôi vẫn không nghe. Xong rồi mẹ tôi nhắn tin cho tôi là "Con nghe máy đi, mẹ chỉ muốn hỏi là sắp tết rồi, bao giờ con về ???". VỀ NHÀ ? Tôi có nên về hay không đây? Đúng lúc hàng xóm nó lại bật bài hát nhạc xuân này con không về....

- Hôm sau có đứa bạn cùng lớp gọi điện, tôi cũng ko nghe máy. Xong nó nhăn facebook là tối mày đi họp lớp liên hoan cuối năm không ??? Tôi đành từ chối nói là tôi bận. Nhưng lý do không phải là thế, mà là do tôi ko dám đi. Giờ chúng nó toàn làm Big nọ , Big kia, đứa nào cũng việc ngon.....còn mình vừa thất nghiệp vừa ôm khoản nợ không biết bao giờ, năm nào mới trả nổi..... Tôi cảm giác gần như rơi xuống đáy xã hội....

- Lên Facebook càng áp lực. Đa số chúng nó hay up mấy cái tus kiểu như "Tổng kết năm"để nói về năm vừa qua làm được gì. Nào là khoe tìm được CV tốt, lương chục củ, thưởng tết nhiều. Rồi up ảnh khoe tiền thưởng tết. Tôi chạnh lòng thật sự......

Thời gian tiếp tục trôi, lúc này tôi đành chấp nhận là TÔI SẼ KHÔNG THỂ XIN ĐƯỢC VIỆC TRƯỚC TẾT. Tôi đành chấp nhận sự thật đó...

Càng sát ngày tết tôi đành quyết định về, chuyến xe khách hôm đó lên xe tôi cũng nhìn thấy nhiều người quen, nhưng tôi chỉ ngồi im một góc cuối xe và không dám gọi, cũng không nói chuyện với ai💔

Và rồi về tết tôi cũng đâu có được yên

- Nhiều người đến chơi cũng khoe con họ ra trường xin đc việc ngon, lương cao thế nọ thế kia.Họ lại nói đều bme tôi là "Tưởng thằng đấy nhà chú học giỏi lắm, thế mà giờ cũng thất nghiệp à, thế ngày xưa học giỏi làm cái đéo gì...."

- Cũng rồi mấy người họ hàng lại bơm đểu, họ nói :"tao bảo mày rồi, cứ thích làm ông chủ, cứ thích đú đởn kinh doanh làm cái gì, giờ đã thấy hối hận chưa??? ngu chưa? "

Và ác mộng vẫn chưa chấm dứt

Có rất nhiều người cũng inbox chúc mừng năm mới, có bạn bè, anh chị và cả mấy đứa khóa dưới học cùng. Nhưng đa số đều hỏi câu "bây giờ làm ở đâu rồi???"

Có đứa em nó nhắn tin hỏi tôi là "anh ơi, giờ anh làm gì rồi?cho em xin ít kinh nghiệm với, sang năm em cũng ra trường rồi mà hoang mang quá ". Tôi phải trả lời thế nào đây? Chẳng nhẽ tôi lại nói với nó là chính anh cũng đang thất nghiệp đây em ạ, anh đang nợ không biết bao giờ mới trả hết à ???? hic hic😭

Mọi thứ diễn ra với tôi cứ như những cơn ác mộng không thể dứt....

Mới có một năm thôi mà mọi thứ thay đổi hoàn toàn các bạn ạ, năm trước tôi còn đang là SV sắp ra trường, là một SV xuất sắc, ai cũng ngưỡng mộ, bme tôi đi đâu cũng khoe, vậy mà năm nay...... VÌ CUỘC ĐỜI ĐÂU MÃI CHỈ CÓ NIỀM VUI...

NHƯNG KHÔNG PHẢI LÀ KHÔNG CÓ NGƯỜI TỐT

Cũng có những người bạn tốt đã động viên Tôi .Cũng có người đã nhắn là "Tớ biết giai đoan này cậu khó khăn, tớ từng nhìn thấy cậu vượt qua rất nhiều thứ và trong tớ vẫn luôn tin không cái gì là cậu không vượt qua được. Nên cậu cố lên nhé"

NHƯNG CÓ LẼ ĐÂY LÀ KHÓ KHĂN LỚN NHẤT MÀ TÔI TỪNG GẶP TRONG CUỘC ĐỜI....

Đã nhiều năm trôi qua kể từ thời điểm đó, sau đó tôi đã xin được việc, dần dần trả hết nợ, xin được CV tốt hơn, quay lại start up lần nữa và thành công, tất nhiên giờ tôi cg ko phải quá thành công, nhưng tôi cũng đang là giám đốc một doanh nghiệp. Và thật sự hình ảnh và những thứ tôi có bây giờ cũng chính là những thứ mà bản thân tôi ao ước ở vào thời điểm tết năm đó

Mình kể câu chuyện này không phải để khoe, nhưng mình muốn nói rằng:

- Nếu bạn mới ra trường và còn thất nghiệp or hoang mang tương lai không biết đi đâu về đâu
- Nếu bạn có đang kinh doanh thất bại và nợ nần
- Nếu bạn gặp hoạn nạn mà chẳng có ai giúp đỡ bạn cả, bạn cầu cứu hết người này đến người khác nhưng đa số họ đều quay lưng...
- Nếu mọi việc năm vừa qua bạn làm đều ko đc như ý, cái gì cũng đều thất bại....

 thì cũng ĐỪNG QUÁ TUYỆT VỌNG. Mọi thứ luôn có  cách giải quyết, chỉ cần bạn nhất quyết kiên trì bước về phía trước....... Chỉ cần bạn cố gắng chịu đựng được khi cơn bão đi qua, chắc chắn bạn sẽ được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. 

Có rất nhiều người sẽ nhằm lúc bạn ngã xuống để hả hê, nhưng chả sao cả, vì trong hoạn nạn, lúc bạn cần giúp đỡ bạn mới biết rằng AI LÀ NHỮNG NGƯỜI KHÔNG TỐT, AI LÀ NGƯỜI CHÂN THÀNH VỚI BẠN... nên như mình nói đó, mọi thứ xảy ra có lẽ đều có nguyên nhân của nó, bạn đừng quá buồn. NGƯỜI TỐT KHÔNG CÓ NHIỀU, THẬT SỰ LÀ THẾ, NHƯNG KHÔNG PHẢI LÀ HỌ KHÔNG TỒN TẠI. Cơ mà bạn có tìm or có duyên nào đó để gặp đc họ hay không thì .......

Nếu không có sự thất bại lần đó, cộng với những chuỗi ngày thất nghiệp dài dài có lẽ tôi sẽ không bao giờ có được nhiều kỹ năng sắc sảo như kỹ năng phỏng vấn, hiểu đc cách lấy lòng nhà tuyển dụng, hiểu sâu hơn về các ngành nghề.....

Để sau này khi tôi có tư vấn cho 1 đứa bạn khi nó định chuyển việc. Nó có nói với mình là "sao bằng tuổi mà tớ luôn có cảm giác cậu hơn tới mấy tuổi vì các ngành nghề, các kỹ năng tớ thấy cậu biết nhiều quá, phân tích cũng rất đa chiều" . Tôi cười và nói " có lẽ bởi vì tớ trải qua nhiều hơn thôi "

 KHÓ KHĂN LÀ THẦY GIÁO TUYỆT VỜI, NÓ GIÚP KHƠI DẬY NHIỀU KHẢ NĂNG TIỀM ẨN TRONG CON NGƯỜI BẠN MÀ NẾU KHÔNG GẶP KHÓ KHĂN BẠN SẼ KHÔNG BAO GIỜ CÓ

Mặc dù đời không như là mơ, nhưng chúng ta vẫn cần có những ước mơ chính đáng trong cuộc đời này.... 

Tết sắp đến rồi, có gì không vui, những gì còn chưa làm được, những gì còn thất bại thì hay tạm gạt hết đi để làm lại từ đầu....

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ebook (Free) : Bước từ trường học ra trường đời (UPDATE TẬP 3) -Cực kỳ hữu ích với Sinh viên kinh tế tìm hiểu kiến thức xã hội để bước vào đời & người mới đi làm cần tìm định hướng

Gửi những bạn mới ra trường - Phần 1 ( năm 2021)

NÊN CHỌN NGHỀ GÌ ĐỂ SAU CÓ TƯƠNG LAI...