NHẬT KÝ FTU : KHÔNG QUAN TRỌNG BẠN LÀ AI, MÀ QUAN TRỌNG LÀ BẠN CÓ Ý NGHĨA THẾ NÀO TRONG TRÁI TIM CỦA NHỮNG CON NGƯỜI KHÁC
Bài viết kể về những dấu mốc đáng nhớ cuộc đời mình tại 4 năm học ĐH. Từ việc không thể thích nghi được, định từ bỏ, đến việc quyết định ở lại chiến đấu.
Mình post lại bài viết này của mình một đợt có đăng trên FTUconfessions kèm hình ảnh để nhờ Facebook lưu lại và cũng là để cho ai đó muốn tìm kiếm dễ hơn :
Chào cả nhà, mình khóa 47 ra trường rất lâu rồi, nên thật ra FTU với mình đã là những kỷ niệm rất xa. Tuy nhiên quãng thời gian học 4 năm ở FTU đã để lại cho mình rất nhiều bài học mà sau này khi mình kể lại với nhiều người khác cũng đã tạo động lực cho họ rất nhiều. Nên hnay có thời gian mình kể lại câu chuyện với cả nhà. Hi vọng là một số bạn sẽ tìm thấy điều hữu ích trong đó. Mình sẽ hệ thống lại theo trình tự thời gian + theo trình tự những thứ mình rút ra được trong 4 năm học tại FTU.
1. NGÀY HÔM QUA NẾU CÓ THÀNH CÔNG THÌ NGÀY HÔM NAY NHANH CHÓNG PHẢI QUÊN Đi
Mình bước vào FTU năm đó với tư thế ngẩng cao đầu , vì mình kết thúc Cấp 3 với thành tích KHỦNG khi thi học sinh giỏi cấp tỉnh, học sinh giỏi cấp quốc gia, thi thử ĐH cũng như thi thật ĐH đều điểm cao nhất trường Chuyên của Tỉnh. Lúc đó mình cứ nghĩ đơn giản là Cấp 3 lên ĐH cũng sẽ gần giống như Cấp 2 lên Cấp 3. Mình học giỏi thế cơ mà, chả có gì phải loNhưng các bạn ạ, đời đâu có như là mơ. Sự tự tin đó của mình đã nhanh chóng chuyển thành TỰ TI khi FTU KHÔNG HỀ NHƯ MÌNH TỪNG NGHĨ. FTU là môi trường năng động, trong khi bản thân mình là MỘT CON MỌT SÁCH, CỰC KỲ NGẠI GIAO TIẾP và cũng CỰC KỲ BẢO THỦ, Vì mình cứ nghĩ ta đây giỏi chả bao giờ chịu nghe ai. Và sự thật là khi mới vào học FTU mình bị SỐC TÂM LÝ CỰC NẶNG
-Cũng đú đởn theo bạn bè thi một loại các CLB của trường, như CỨ THI LÀ TRƯỢT, không những trượt mà nhiều lúc PV mình còn bị các Anh Chị tổng sỉ vả vì thái độ hời hợt. Có người ( là người quen , đồng hương với mình)nhưng cũng nói thẳng với mình là "chị không thể nào nhận em được, vì nhận em vào sau này người ta chửi chết vì em quá chậm chạm, giao tiếp quá kém"
- Đi học thì tôi càng thất vọng vì tôi là người CỰC KỲ NGẠI GIAO TIẾP, tôi rất ngại bắt chuyện với người lạ, mà trong khi đó những môn học ở FTU năm 1 toàn những môn mà theo tôi lúc đó nghĩ là môn "học thuộc". Vì tôi là dân khối A chỉ quen học Toán, lý, hóa.
- Mọi chuyện được đẩy lên cao nhất, khi tôi cũng đú đởn đi làm thêm theo đứa bạn. Làm tiếp thị nhưng tôi không thể nào làm nổi. Một con mọt sách như tôi đi tiếp thị cho người khác tôi cảm giác CỰC KỲ NGẠI , vì hồi bé suốt ngày tôi đọc sách với được nhồi nhét vào đầu là BUÔN BÁN LÀ LỪA GẠT, khiến tôi không thể làm nổi. QUÁ CHÁN, TÔI NGHỈ VIỆC MÀ CHỈ NHẮN DUY NHẤT 1 TIN NHẮN SMS CHO ANH GIÁM ĐỐC LÀ TÔI NGHỈ, KHÔNG NÓI MỘT LỜI NÀO. CÔNG TY ĐÓ GỌI ĐIỆN TÔI CŨNG TẮT MÁY KHÔNG NGHE. VÌ THỰC SỰ TÔI ĐÃ QUÁ SỐC VỚI NHỮNG GÌ XẢY RA TRƯỚC MẮT RỒI :(((
BÂY GIỜ TÔI PHẢI LÀM THẾ NÀO ĐÂY ? Tôi đi họp lớp cấp 3 thì tôi xem sách vở của những đứa bạn tôi học mấy trường kỹ thuật thì thấy toàn những môn tôi thích, toàn những cái chúng nó kêu khó nhưng với tôi thì bình thường. Mấy đứa bạn cũng bảo tôi là "Mày quá phí phạm khi thi vào Ngoại Thương, bao nhiêu kiến thức ngày xưa vứt hết, tao nghĩ mày chỉ hợp với MÔI TRƯỜNG NGHIÊN CỨU THÔI". Một câu nói của nó như làm tôi tỉnh ngộ.
Trong lòng tôi buồn vô cùng, tôi biết mình đã chọn sai.....Tôi quyết định sang năm sẽ thi lại trường khác . Tôi xấu hổ không dám kể chuyện này với bất kỳ ai, cho dù là bạn thân, bạn cùng phòng, anh em hay bố mẹ. Tôi sẽ bí mật thi lại trường khác
2. BƯỚC NGOẶT CUỘC ĐỜI ĐẾN TỪ QUYẾT ĐỊNH -Ở LẠI CHIẾN ĐẤU CHỨ NHẤT ĐỊNH KHÔNG ĐẦU Hàng
Nhưng may thay đợt tết được nghỉ 3 tuần, tôi có thời gian ngồi nghĩ lại, tôi bình tĩnh lại. Tôi nhận ra được rằng trong cuộc sống sau này chắc chắn mình sẽ gặp vô vàn những khó khăn khác, chẳng nhẽ CỨ GẶP KHÓ KHĂN THÌ MÌNH SẼ BỎ CUỘC NHƯ THẾ NÀY Ư ?????
KHÔNG ĐƯỢC, MỘT PHẦN CON NGƯỜI TRONG TÔI KHÔNG ĐỒNG Ý VÀ MUỐN Ở LẠI FTU CHIẾN ĐẤU, Ở LẠI FTU ĐỂ THỂ HIỆN MÌNH.Sau nhiều ngày đấu tranh tư tưởng tôi quyết định Ở LẠI CHIẾN ĐẤU ĐẾN CÙNG. QUYẾT TÂM THAY ĐỔI BẢN THÂN MÌNH ĐỂ THÍCH NGHI. Và tôi cũng xác định là những THÀNH CÔNG CỦA TÔI TRƯỚC KIA NÓ ĐÃ LÙI VÀO QUÁ KHỨ RỒI, TÔI PHẢI NHANH CHÓNG QUÊN ĐI ĐỂ BẮT ĐẦU LẠI TỪ ĐẦU
3. THẤT BẠI Ở ĐÂU ĐỨNG LÊN Ở ĐÓ
Tôi quyết định quay lại với CV mà trước mình bỏ, tôi đấu tranh tư tưởng lấy can đảm mãi tôi mới dám quay lại gặp anh chị công ty. Tôi có trình bày là "TRƯỚC HẾT EM RẤT XIN LỖI VÌ TRƯỚC KIA MÌNH CƯ XỬ CHẲNG RA GÌ CẢ, CŨNG LÀM THIỆT HẠI CHO CÔNG TY. THẬT RA EM CÓ THỂ TÌM MỘT CÔNG VIỆC KHÁC PHÙ HỢP VỚI BẢN THÂN EM NHƯ ĐI GIA SƯ. NHƯNG THẬT SỰ EM MUỐN THỬ SỨC LẠI MỘT LẦN NỮA, EM RẤT MONG ANH CHỊ TẠO ĐIỀU KIỆN CHO EM. MỌI LỖI LẦM TRƯỚC KIA ANH CHỊ NẾU CÓ PHẠT, HOẶC YÊU CẦU EM LÀM KHÔNG LƯƠNG EM CHẤP NHẬN HẾT, VÀ KHÔNG KÊU CA GÌ CẢ".khi tôi dũng cảm đối mặt thì mọi chuyện cũng không tệ như tôi tưởng, các AC công ty ok là sẽ cho tôi cơ hội một lần nữa và sau này tôi cũng rất cảm ơn vì điều đó
4. ÉP BẢN THÂN MÌNH PHẢI THAY ĐỔI
Tôi chấp nhận một sự thật là CON NGƯỜI TRƯỚC KIA CỦA TÔI ĐÃ LẠC HẬU RỒI, KHÔNG CÒN PHÙ HỢP VỚI HIỆN NAY, NÊN NHẤT ĐỊNH TÔI PHẢI TỰ ÉP BẢN THÂN MÌNH ĐỂ THAY ĐỔI THÀNH CON NGƯỜI KHÁC- Về mặt công việc tôi luôn ép bản thân mình phải làm những thứ mà trước kia TÔI RẤT SỢ, KHÔNG BAO GIỜ LÀM. Hôm nào đi làm tôi cũng là người đến sớm nhất và về muộn nhất. Trong những lần đi tiếp thị tôi luôn ép mình xông lên phía trước, mặc dù trong lòng đôi lúc cũng rất sợ hãi và không thoải mái. NHƯNG ĐÂU PHẢI CỨ ÉP MÌNH LÀM LÀ LÀM ĐƯỢC ĐÂU, có lần 1 bạn cùng team nói thẳng là cậu không hợp tiếp thị trực tiếp đâu, hôm qua tớ thấy câu nói chán quá, hay là đổi cậu sang team khác nhé
Nghe rất buồn nhưng mình vẫn bảo lại là TỚ XIN LỖI MỌI NGƯỜI, NHƯNG ĐỂ TỚ THỬ THÊM LẦN NỮA, TỚ HỨA TỚ SẼ LÀM ĐƯỢC MÀ. Tôi cảm giác như tôi phải vứt bỏ chính cái tôi cá nhân ngày xưa, vì cái Tôi của mình nó cao lắm, chả bao giờ xin người khác. Nhưng sau rất nhiều nỗ lực không mệt mỏi thì mọi chuyện cũng dần cải thiện. Tự nhiên tôi khám phá ra mình có một kỹ năng mà tôi khá tốt hơn người khác đó là kỹ năng MÔ PHỎNG.Tôi quan sát những bạn xuất sắc ở team mình hoặc team khác cùng công ty xem họ làm thế nào, thái độ, lời nói thế nào tôi xem ghi chép lại và tôi cũng làm y hệt như thế và kết quả cũng khác hẳn.=> Vậy nên bài học đầu tiên khi đi làm tôi rút ra là MỌI THỨ BẠN ĐỀU CÓ THỂ HỌC ĐƯỢC và nếu như KHÔNG LÀM BẠN SẼ KHÔNG BAO GIỜ BIẾT MÌNH CÓ THỂ HAY KHÔNG

- Quay trở lại với trường lớp : Tôi cố gắng đi học luôn cố gắng ngồi những chỗ khác nhau để có cơ hội bắt chuyện thêm với các bạn mới. Những nghĩ thì là thế thôi còn làm thì khó lắm, tôi đã phải cố gắng ép chính bản thân mình rất nhiều. Và các môn học cứ môn nào cần thuyết trình là tôi xung phong được thuyết trình. Tôi nhớ nhất kỷ niệm hồi năm 1 là tôi thuyết trình môn TRIẾT 1. Đây là môn học rất khô khan và rất khó nên ko ai muốn làm, nhưng tôi xung phong làm. Đó là lần đầu tiên tôi thuyết trình trước đám đông ( hơn 100 người trong khối) sau vài phút đầu cầm míc run run thì sau tôi nói tốt hơn và điều bất ngờ là các bạn ở dưới đều im phăng phắc nghe tôi nói, và nhiều lúc vỗ tay ầm ầm tán thưởng. Đây là điều tôi cũng rất bất ngờ vì đây là lần đầu tiên tôi thuyết trình và như tôi cũng nói đó, môn học này rất khô khan chả ai muốn nghe. Và sau lần đó tôi cũng phát hiện ra một kỹ năng mới mà mình rất tốt đó là khả năng STORY TELLING. Nhờ có kỹ năng đó mà tôi có được khả năng thuyết trình rất tốt trước đám đông
=> cũng như tôi nói ở trên NẾU BẠN KHÔNG CHẤP NHẬN THỬ THÁCH THÌ BẠN SẼ KHÔNG BAO GIỜ KHÁM PHÁ RA CÁC KHẢ NĂNG TIỀM ẨN CÓ TRONG BẠN VÀ BẠN SẼ KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI ĐƯỢC CUỘC ĐỜI MÌNH
5.STAY HUNGRY STAY FOOLISH
- Mọi việc dần tiến triển, về mặt công việc sau khi làm tốt tại chỗ cũ thì tôi xin nghỉ để đi làm thêm chỗ khác, tham gia các công việc khác. Vì tôi rất hiểu là tích lũy nhiều kinh nghiệm khác nhau rất quan trọng, với cả MỌI THỨ SẼ LUÔN THAY ĐỔI, CHẲNG CÁI GÌ LÀ MÃI MÃI. Nên việc làm những thứ mới mẻ sẽ rèn cho mình KỸ NĂNG THÍCH NGHI. Tôi vẫn nhớ có một lần PV xin việc anh PV tôi nói với tôi là "Nhìn phong thái tự tin của em anh đã thấy ưng ngay rồi". Nghe thấy thật vui vì nó khác hẳn với hình ảnh của tôi trước kia khi cứ PV cứ giao tiếp là fail
-Trên lớp đi học thì sức ảnh hưởng của tôi cũng tăng dần, cứ khi nào có việc gì thuyết trình thì tôi luôn là ứng viên sáng giá nhất.
NHƯNG TÔI VẪN CẢM THẤY THIẾU THIẾU ????? Tôi cảm thấy mặc dù mình năng động hơn, tốt hơn trước kia nhưng tính tình mình vẫn rất tệ, một vài suy nghĩ như hồi cấp 3 vẫn còn như MÌNH RẤT SỢ NGƯỜI KHÁC GIỎI HƠN MÌNH NÊN KHÔNG BAO GIỜ MÌNH CHIA SẺ CÁI HAY VỚI NGƯỜI KHÁC, HAY MÌNH VẪN RẤT ĐỐ KỴ NHỮNG NGƯỜI XUẤT SẮC HƠN.
=> Một trong những điều mình tự hào về bản thân mình đó là khi học tạ FTU mình đã rèn được suy nghĩ CHẤP NHẬN LÀ MÌNH SAI, CHẤP NHẬN MÌNH XẤU ĐỂ NGHĨ CÁCH THAY ĐỔI. Mình tin là chẳng mấy ai dám thừa nhận điều này
Vậy là mình quyết định cần ép bản thân hơn nữa để sửa đổi. Mình lên kế hoạch sẽ xung phong làm lớp trưởng của tất cả các lớp tín chỉ mình học. Như vậy ngoài rèn luyện đc khả năng giao tiếp thì mình sẽ có cơ hội CỐNG HIẾN CHO CỘNG ĐỒNG, đồng thời đây cũng là cách để phá bỏ những suy nghĩ trước kia của mình
6. ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ - KHÔNG PHẢI CÁI GÌ BẠN VẼ RA, BẠN MUỐN NÓ ĐỀU ĐẸP NHƯ KẾ HOẠCH.
Vớ sự tự tin năng động được rèn luyện thì tôi nhanh chóng xung phong làm lớp trưởng các lớp tôi học y như kế hoạch. Nhưng rồi CHẢ AI NGỜ ĐƯỢC CHUYỆN GÌ CẢ. Thời kỳ đầu có một làn sóng nói xấu, chỉ trích tôi rất dữ dội. Họ bắt đầu nói là "Thằng đấy nó làm lớp trưởng nhiều để nó ăn tiền quỹ lớp", "thằng đấy nó làm lớp trưởng để lấy điểm cao","thằng đấy nó hâm"...... và nhiều lắm. Và điều tệ hơn là ngay cả "một số bạn chơi thân" họ cũng bắt đầu quay ra nghi ngờ tôi và nghi ngờ mục đích mà tôi đang làm. Thật sự thời gian đầu với tôi khi đến trường tôi áp lực kinh khủng khi nhiều người họ KHÓ CHỊU RA MẶT VỚI TÔI LUÔN.
7. ĐỪNG ĐẦU HÀNG HAY BỎ CUỘC VÌ BẤT KỲ LÝ DO GÌ, CŨNG GIỐNG NHƯ DONALD TRUMP CÓ NÓI "NOTHING WORTH DOING EVER,EVER, EVER ......CAME EASY"
Tự nhiên có những lúc tôi nghi ngờ chính bản thân mình và nghi ngờ quyết định của mình rằng MÌNH LÀM VẬY CÓ ĐÚNG KHÔNG ?? tự nhiên giờ MUA VIỆC VÀO NGƯỜI MÀ CÒN BỊ MANG TIẾNG ????
NHƯNG KHÔNG, TÔI NGHĨ LẠI LÀ KỆ AI NÓI GÌ, TÔI VẪN SẼ CHIẾN ĐẾN CÙNG. Trước mắt tôi lại ngồi vẽ ra kế hoạch những việc cần làm và tiến hành. Tôi tiến hành triệt để những vấn đề sau :
- Tôi cố gắng quan hệ, nói chuyện với thầy cô rất nhiều,kinh nghiệm làm thêm của tôi giúp tôi có khả năng nói chuyện tốt hơn. Đồng thời tôi cố gắng ĐIỀU TRA THÊM THÔNG TIN VỀ CÁC THẦY CÔ. Nghe có vẻ ko cần thiết, nhưng thực sự lại QUÁ CẦN THIẾT. Ví dụ có Thầy tôi biết là rất thích rượu, mà rượu ngoại đắt tiền thì sure là thầy ko thiếu, thế là tôi tặng thầy món quá là bình rượu dân tộc :)) => VÀ KẾT QUẢ LÀ LỚP TÔI HỌC TOÀN ĐIỂM A :)) khác với các lớp khác ( cũng thầy đó dạy) toàn B
- Tôi cố gắng đảm bảo tài liệu cho lớp học. Tôi KHÔNG BAO GIỜ ĐỢI CÔ GỬI SLIDE HAY TÀI LIỆU mà tôi luôn đi xin tài liệu của các khóa trước +đề thi+những lưu ý khi học giáo viên này để cung cấp cho lớp tôi trước. Ngoài ra Thông tin tài liệu của những lớp khác tôi cũng cung cấp rất đầy đủ. Đây là điều mà HẦU NHƯ KHÔNG AI LÀM. Thằng bạn của tôi nói với tôi là "mày mất công thế để làm cái gì ???" Tôi chỉ cười mà không trả lời, vì tôi biết nói chắc họ sẽ ko hiểu.
=> SAU NÀY KHI LÀM VIỆC CŨNG THẾ, TÔI RÈN CHO MÌNH THÓI QUEN LÀ ĐỪNG CHỜ ĐỢI BẤT KỲ ĐIỀU GÌ, TỰ BẢN THÂN MÌNH PHẢI VẤN ĐỘNG SUY NGHĨ HÀNH ĐỘNG TRƯỚC
- Tôi cố gắng giúp đỡ mọi người nhiều nhất có thể, những ai có vấn đề vì điểm số, hoặc vấn đề khác như thất lạc bài thi hoặc có vấn đề gì đó KỂ CẢ KHI HỌ KHÔNG HỀ NHỜ TÔI TÔI CŨNG GIÚP NGAY LẬP TỰC. Tôi nhớ có lần tôi lên khoa lấy điểm về. Tôi xem ngay bảng điểm và thấy có mấy bạn không thấy có điểm giữa kỳ, trong khi tôi CHẮC CHẮN LÀ CÓ NHỚ CÁC BẠN ẤY CÓ ĐI THI. Tôi thắc mắc luôn lúc đó với giáo viên và cũng nói rất khéo nhờ cô giúp đỡ tìm bài cho các bạn ấy, và nếu trường hợp ko tìm thấy thì cô cho các bạn ấy thi bù được không ạ. Giáo viên cũng ngạc nhiên là SAO EM LẠI QUAN TÂM TỚI CÁC BẠN ẤY THẾ ????. Và cũng có nhiều cái khác nữa, nói chung giúp được ai tôi giúp hết mà không hề nghĩ gì cả
=> DẦN DẦN CÓ THỂ NÓI TÔI ĐÃ THÀNH CÔNG TRONG VIỆC SỬA ĐỔI TÍNH CÁCH CỦA MÌNH
- Chưa dừng lại ở đó, các hoạt động của các lớp tín chỉ, vốn chỉ học xong là giải tán nên thường ít được chú trọng. Nhưng những lớp tôi làm lớp trường các hoạt động như tổ chức 8/3 hay 20/10 hoặc 20/11 trên lớp tôi đều tổ chức rất khác với những nơi khác, mỗi lớp tôi đều tổ chức game show tặng quà rất vui nhộn. Mỗi lớp tôi tổ chức một kiểu riêng, không nơi nào bị trùng.
=> Từ đó tôi lại phát hiện ra một khả năng khác của mình là KHẢ NĂNG SÁNG TẠO NỘI DUNG
Đúng là qua các hoạt động, các công việc khác nhau BẠN MỚI THỰC SỰ KHÁM PHÁ HẾT CÁC KHẢ NĂNG CỦA CHÍNH MÌNH. Điều tôi vui hơn là các bạn hầu hết trước kia nghi kỵ tôi, nói xấu tôi họ dần dần đổi thái đổi, giờ khi tôi làm tốt tất cả đều quay lại yêu quý tôi. Và thậm chí các một học của kỳ khác cứ lớp nào tôi học là Auto được bầu làm lớp trưởng luôn, hoặc nhóm nào thuyết trình thì auto tôi sẽ là người thuyết trình luôn, vì đơn giản sẽ không có ai làm tốt bằng tôi được
8. HỌA VÀ PHÚC LUÔN ĐẾN CÙNG NHAU. KHI MỌI VIỆC DIỄN RA QUÁ THUẬN LỢI THÌ BẠN NÊN CẨN THẬN, VÌ CÓ THỂ TAI HỌA CHUẨN BỊ ẬP XUỐNG.
Mọi việc cứ tiến triển như thế, cho tới lúc đó là năm cuối FTU rồi. Đợt đó FTU xảy ra chuyện là LỘ ĐỀ THI MÔN TACS 7. Đề thi được tiết lộ ra ngoài và mọi người gửi loạn xạ cho nhau. Điều tệ hơn là đã có người viết đơn tố cáo chỉ đích danh tôi là người tiết lộ đề thi. Điều đó làm tôi rất hoang mang vì thật sự là tôi không hề liên quan. Khi tôi bị triệu tập lên trường làm tường trình thì tôi đã giải thích và thanh minh. Mặc dù trong quá trình làm lớp trưởng rất nhiều lớp tôi có gửi cho mọi người rất nhiều ảnh chụp đề thi, nhưng chỉ là đề thi của các năm trước cho các bạn tham khảo, KHÔNG BAO GIỜ CÓ CÁI NÀO LÀ ĐỀ THI NĂM NAY HAY LỘ ĐỀ CẢ. Nhưng các thầy cô KHÔNG TIN VỚI LÝ DO LÀ CHẲNG CÓ AI HÂM MÀ ĐI CHIA SẺ TÀI LIỆU NHIỀU ĐẾN MỨC NHƯ THẾ CẢ, VÀ HỌ VẪN CHO TÔI LÀ QUAY CO CHỐI CÃI. Mọi việc càng lúc càng nghiêm trọng vì có lẽ nhà trường muốn tìm ai đó kỷ luật để răn đe, và tất nhiên tôi là mục tiêu rõ ràng nhất bị hướng tới. Tôi thật sự lo lắng mất ăn mất ngủ không biết làm sao nữa.
9. KHÔNG QUAN TRỌNG BẠN LÀ AI - MÀ QUAN TRỌNG LÀ BẠN CÓ Ý NGHĨA THẾ NÀO TRONG TRÁI TIM CỦA NHỮNG CON NGƯỜI KHÁC
- Tôi có lên nói chuyện với một cô giáo rất thân, cô ấy bảo tôi là "vấn đề của em đúng là khó hiểu vì từ trước tới nay chưa có ai làm vậy bao giờ. Nhưng nếu những lời em nói là đúng thì em có thể nhờ các bạn từng đi học với em viết đơn giải thích , nhận xét cho em, để em lấy cái đó nộp lại xin nhà trường xem xét."
- Nhưng tôi ý kiến là " Cách đó cũng hay cô ạ, nhưng mà giờ năm học đã kết thúc rồi, các bạn ko còn đến trường nữa thì em thu thập đơn kiểu gì được ạ"
- Cô tiếp tục ý kiến :" em cứ thử hô hào mọi người đi, cô tin sẽ được mà, cả cô cũng sẽ viết cho em một ban nhận xét "
- Tôi tiếp tục nói : "Em sợ khó cô ạ, vì em có là cái gì đâu mà phiền mọi người viết rồi đến trường đưa đơn như thế, em chỉ sợ ko đc nhiều"
- Cô tiếp tục nói ( đây là câu nói mà tôi nhớ mãi) : " Không quan trọng em là ai -mà quan trọng em có ý nghĩa thế nào trong trái tim của những người khác. Nếu các bạn yêu quý em, và thấy việc làm của em thật sự ý nghĩa cô tin là mọi người sẽ đều giúp"
Thật sự tôi thấy rất cảm động khi nghe những lời nói đó. Và tôi quyết định làm theo. Tôi tiến hành hô hào trên facebook, qua email. Bất kỳ bạn nào từng học cùng tôi nếu có thời gian hãy cố gắng giúp tôi viết một là đơn nhận xét, và làm chứng cho tôi việc tôi gửi tài liệu chỉ mang tính chất tham khảo, chỉ là đề thi các năm trước chứ ko liên quan gì đến việc đề thi bị lộ.Và thật sự tôi lúc rất bất ngờ vì tôi thật không ngờ là có nhiều người viết đơn ủng hộ tôi đến thế, trong mấy ngày tôi hẹn mọi người ở trường số lượng người tới viết đơn, số lượng người hỏi thăm nhiều vô kể. Kể cả những người ko hề liên quan họ cũng tới giúp...... Đây thực sự là điều tôi rất vui mừng. Vì hồi mới đi học ĐH hay hồi Cấp 3 chẳng bao giờ tôi dám nghĩ mình đc nhiều người yêu quý như vậy.
Khi tổng hợp đơn của mọi người, tôi photo làm mấy bản, một bản nộp cho các bộ phận của nhà trường. Lúc tôi lên nộp các thầy cô ai cũng bất ngờ vì số lượng đơn quá nhiều. ( tôi vẫn giữ lại 1 bản của các lá đơn này và coi như một kỷ niệm không thể nào quên của thời sinh viên)
Trước sức ép và ý kiến của học sinh, các thầy cô cũng lắng nghe và bỏ qua vấn đề này, tôi thoát khỏi án kỷ luật và ra trường đúng hạn
Vậy là tôi đã kết thúc 4 năm học FTU với rất nhiều kỷ niệm và rất nhiều bài học. Và thật sự nơi đây đã tôi luyện lên con người tôi sau này. Tôi muốn nói với các bạn về bài học lớn nhất của tôi rằng TRONG CUỘC SỐNG CHÚNG TA SẼ LUÔN GẶP VÔ VÀN KHÓ KHĂN, NHƯNG NẾU BẠN KIÊN QUYẾT, KIÊN TRÌ, CHIẾN ĐẤU ĐẾN CÙNG THÌ BẰNG CÁCH NÀY HAY CÁCH KHÁC CUỘC ĐỜI NHẤT ĐỊNH SẼ MỈM CƯỜI VỚI BẠN THÔI
Sau này tôi ra trường tôi vẫn tiếp tục gặp muôn vàn khó khăn từ việc đi xin việc, thích nghi với cuộc sống mới, tìm ý tưởng kinh doanh, khởi nghiệp rồi chèo chống doanh nghiệp thích nghi với thay đổi không ngừng của thị trường......Nhưng lúc nào tôi cũng cố gắng như vậy, cuộc sống thay đổi thì mình lại cố gắng thay đổi thích nghi theo nó và KIÊN TRÌ ĐẾN CÙNG, NHẤT ĐỊNH KHÔNG TỪ BỎ
-----------------------------------------
Nhận xét
Đăng nhận xét